Vài nét về BS Ý Đức

- Tiến sỹ Y Khoa Quốc Gia

- Tuổi Ất Hợi

- Cựu học sinh Chu Văn An Hà Nội

- Tốt nghiệp Đại Học Y Dược Khoa Sài Gòn

- Hành nghề liên tục tại Việt Nam-Hoa Kỳ gần 40 năm.

- Biên khảo các vấn đề Y tế, Dinh Dưỡng Xã hội, Lao động

- Tác phẩm: Thuốc Mỹ Chữa Bệnh Ta, An Hưởng Tuổi Vàng, Sức Khỏe và Đời Sống, Người Cao Tuổi Việt Nam trên Đất Mỹ, Dinh Dưỡng và An Toàn Thực Phẩm, Bệnh Người Cao tuổi, Câu Chuyện Thầy Lang.

- Cộng tác với nhiều nhật báo, tập san, truyền thanh (RFI, RFA, VOA, Vietnam Hải ngoại, VAB, Dallas Radio, Lạc Việt Radio-Canada),  Đài truyền hình O2TV, VAN-TV55.2 , các website trong và ngoài Việt Nam trong các tiết mục y tế xã hội, lao động, dinh dưỡng.

- Tham gia chính chương trình Vấn Đáp Sống Khỏe của Hội Con Rồng Cháu Tiên VN Canada và YKHOANET thực hiện.

Khoan dung chấp nhận


“Nhưng con muốn thưa cùng bố mẹ là anh ta bị trọng thương trong một cuộc giao tranh giẵm lên một quả mìn, mất một tay và một chân. Hiện nay anh không có nơi nương tựa và con xin cha mẹ cho anh về sống với gia đình mình”.
“Con ơi, bố mẹ rất xúc động khi biết rõ hoàn cảnh của anh ta. Có thể chúng ta sẽ giúp anh kiếm một nơi nào đó để sống”.
“Không, bố mẹ ạ. Con mong muốn anh ta sống chung với gia đình nhà mình”
“Con ơi, con không hiểu điều con yêu cầu.Một người tàn phế như vậy sẽ là gánh nặng cho gia đình mình. Chúng ta có đời sống riêng và chúng ta không thể để chuyện này khuấy động tới nếp sống của chúng ta. Theo bố, con nên trở về với gia đình ngay và quên anh ta đi. Anh ta sẽ tự tìm được lối thoát”.
Tới đây, người con cắt điện thoại. Và bố mẹ anh ta bặt tin về con mình.
Cho tới mấy ngày sau, họ nhận được điện thoại từ Cảnh sát San Francisco. Con trai của họ đã chết sau khi té ngã từ một cao ốc. Cảnh sát cho là người này đã tự sát. Vô cùng đau đớn, hai vợ chồng bay sang San Francisco, tới nhà xác để nhận diện con mình. Họ nhận ra đứa con thân yêu, nhưng kinh hoàng hơn nữa là thấy điều mà họ không ngờ: con mình chỉ còn một tay và một chân.
Cha mẹ trong câu chuyện này cũng tương tự như nhiều người chúng ta. Chúng ta rất dễ dàng dành tình thương yêu cho người có diện mạo coi được hoặc tính tình vui vẻ khi ở gần nhưng chúng ta không ưa những người quấy rấy ta hoặc làm ta khó chịu. Chúng ta sẵn sàng tránh xa những người không khỏe mạnh, không đẹp dáng và không thông minh như chúng ta.
Nhưng rất cám ơn Đấng Bề Trên là cũng có người không đối xử như vậy. Có người thương yêu ta với tình yêu không điều kiện, sẵn sàng mãi mãi đón nhận ta vào nhà dù ta có tàn tạ như thế nào.
Đêm nay, trước khi vùi đầu trong giấc ngủ, hãy lên tiếng cầu nguyện Thượng Đế ban cho chúng ta một sức mạnh cần thiết để chấp nhận mọi người dù họ thế nào và giúp chúng ta thông cảm hơn với người không giống ta.
Bác sĩ Nguyễn Ý Đức, chuyển ý.
Comments are closed