Tàn Tật nhưng không Tàn phế
Vào ngày 5 tháng 11 năm 2012,
truyền thông khắp nơi đều loan báo một tin tức quan trọng liên quan tới sự tiến
bộ của khoa học và ý chí của người bị tật nguyền. Thanh niên Zac Vawter 30 tuổi
đã thành công bước lên 2100 bậc thang của tòa Willis Tower cao 130 tầng với sự
trợ giúp của cẳng chân giả bên phải. Anh bị mất chân này trong một tai nạn xe
gắn máy ba năm về trước và phải cắt bỏ tới trên đầu gối. Bình thường, những
chân tay giả như vậy chỉ giúp người tàn tật về phưong diện thẩm mỹ nhiều hơn là
sử dụng vào công việc này nọ.Và bước lên cầu thang là một hành động khó thực
hiện, cho nên họ thường lên lầu bằng cầu thang máy. Với chân nhân tạo bionic
mới, Vawter có thể dùng trí óc với sự quyết tâm của mình để điều khiển bước đi
và đã toại nguyện.
Thành ra, dù bị tàn tật nhưng
với ý chí khôn ngoan, con người không bắt buộc phải rơi vào cảnh tàn phế, bất
khiển dụng.
Theo Cơ quan Y tế Thế giới,
hiện nay có khoảng trên dưới 1 tỷ người ở khắp năm châu mang một loại tàn tật
nào đó về tinh thần hoặc thể chất khiến họ gặp nhiều khó khăn trong đời sống.
Số người tàn tật này ngày một gia tăng, vì người già sống lâu, vì có nhiều loại bệnh kinh
niên trầm trọng.
Tàn tật được định nghĩa như có
một sự suy yếu về sức khỏe thể chất hoặc
tinh thần, kém khả năng suy luận học hiểu, giới hạn sự tham gia đóng góp với xã
hội.
Đã có rất nhiều người tàn tật
mà họ vẫn vươn lên để thành công. Như Oscar Pistorius tham dự Thế vận hội 2012
trong môn chạy 400 mét với cặp cẳng chân bằng hai mảnh thép. Như nhà vật lý
toán học Abert Einstein điếc từ năm 3 tuổi, nhạc sĩ van Beethoven điếc từ khi 28 tuổi. Hoặc khoa học gia liệt tứ
chi Stephen Hawking nổi tiếng nhứt thế kỷ 20 sau Einstein, và nhiều người tàn tật khác đã đóng góp nhiều công ích cho nhân loại…
Có ý kiến cho rằng, ngày nay người
tàn tật phải đối diện với nhiều chướng ngại nhưng chướng ngại lớn nhất vẫn là
mặc cảm tự ty, tủi nhục, tự mình làm khổ mình.
Vì thế, người bại liệt tứ chi
Stephen Hawking đã tự nhủ: “Thực là phí thì giờ để giận dữ về sự tàn tật của
mình. Ta phải hòa thuận với nó . Không ai chia sẻ thời gian cho ta nếu ta luôn
luôn giận dữ, than vãn”.
Đây có lẽ cũng nên là lời tự nhủ
làm lòng của những ai đang chẳng may tàn tật.
Bác sĩ Nguyễn Ý Đức