Vài nét về BS Ý Đức

- Tiến sỹ Y Khoa Quốc Gia

- Tuổi Ất Hợi

- Cựu học sinh Chu Văn An Hà Nội

- Tốt nghiệp Đại Học Y Dược Khoa Sài Gòn

- Hành nghề liên tục tại Việt Nam-Hoa Kỳ gần 40 năm.

- Biên khảo các vấn đề Y tế, Dinh Dưỡng Xã hội, Lao động

- Tác phẩm: Thuốc Mỹ Chữa Bệnh Ta, An Hưởng Tuổi Vàng, Sức Khỏe và Đời Sống, Người Cao Tuổi Việt Nam trên Đất Mỹ, Dinh Dưỡng và An Toàn Thực Phẩm, Bệnh Người Cao tuổi, Câu Chuyện Thầy Lang.

- Cộng tác với nhiều nhật báo, tập san, truyền thanh (RFI, RFA, VOA, Vietnam Hải ngoại, VAB, Dallas Radio, Lạc Việt Radio-Canada),  Đài truyền hình O2TV, VAN-TV55.2 , các website trong và ngoài Việt Nam trong các tiết mục y tế xã hội, lao động, dinh dưỡng.

- Tham gia chính chương trình Vấn Đáp Sống Khỏe của Hội Con Rồng Cháu Tiên VN Canada và YKHOANET thực hiện.

ALLERGY- DỊ ỨNG

Hỏi 

Cứ vào mùa lạnh là tôi bị đủ chứng về allergy: ho, nhảy mũi, chảy mũi, thở khò khè. Thậm chí khó ngủ hoặc tỉnh giấc nửa đêm. Sau đó ngủ lại thì giấc ngủ không sâu, chập chờn và dậy trễ. Tính ra tôi ngủ 7 tiếng là đủ, nhưng ngủ chập chờn thì cộng lại chắc 8, 9 tiếng mà người vẫn ngầy ngật, khó chịu, lờ đờ.

Các bạn tôi đều uống thuốc chống allergy, loại mua tự do, loại bác sĩ cho. Thuốc tự do tạo ra ngầy ngật. Dạo trước tôi cũng ra CVS mua vài loại, uống ngọt như chè, chẳng hiệu quả gì. Sau đó tôi… giận, chẳng bao giờ uống thuốc chống allergy nữa.

Có người thấy tôi sổ mũi, mắt đỏ, có khi ngứa ngáy thì ái ngại bảo tôi nên uống thuốc. Có người lại bảo: chịu đựng gần hết mùa rồi thì chịu luôn, uống làm gì. Cái gì cũng thuốc riết rồi cơ thể nó lờn. Phải cho nó “chiến đấu” với virus để lấy kinh nghiệm. Giống như con nhà giàu, hơi một tí là lăn đùng ra bệnh. Trong khi con nhà nghèo ăn dơ, ở bẩn lại khoẻ.

Tôi nghe cũng có lý nên không tìm mua thuốc nữa. Bác sĩ thấy vậy có nên không, cho tôi một lời khuyên. Xin cảm ơn bác sĩ.

– Trần Uyển Hương (Atlanta, GA) 

 

Đáp 

Chào bà Trần Uyển Phương,

Chúng tôi rất tâm đắc với phương thức giải quyết dị ứng của bà, vì nó cũng phần nào hợp tình hợp lý và nhiều người trong y giới cũng có cùng ý kiến.

Trong đời sống hiện tại, với môi trường ô nhiễm đủ thứ từ phấn của cỏ cây hoa lá tới hóa chất bụi bặm, cộng thêm thời tiết nóng lạnh đảo ngược bất thường, thì số người bị dị ứng gia tăng. Ho hen khó thở, nhẩy mũi hắt hơi, nước mắt giàn giụa gây trở ngại cho đời sống sinh hoạt hàng ngày, gây khó khăn cho giấc ngủ cũng như làm phiền lòng người này người khác. Đang hàn huyên tâm sự vui chơi, đang trang nghiêm đọc kinh cầu nguyện mà hắt hơi liên tục, nhớt dãi văng bắn tứ tung thì cũng mất vệ sinh, khiếm nhã. Mà chạy ra tiệm mua những loại thuốc chống allergy thì, như bà nói, uống vào nó làm cho ngầy ngật, khó chịu lờ đờ suốt ngày mà dị ứng vẫn còn, thì cũng đáng giận, chẳng thèm dùng như bà đã làm.

 

Thực ra, những thuốc gọi là chống dị ứng mà bà mua không cần toa hoặc do bác sĩ biên toa, không có công dụng chữa hoặc phòng tránh dị ứng, mà chúng chỉ giảm thiểu những dấu hiệu do dị ứng gây ra. Chúng làm bớt sổ mũi hắt hơi, khó thở ho hen… chứ nguyên nhân đưa tới dị ứng vẫn còn đó, vẫn lởn vởn trong môi trường, trong cuộc sống của chúng ta, rất khó mà loại bỏ. Chúng luôn luôn rình rập tấn công những người mẫn cảm với chúng, những chất gây ra dị ứng. Chúng là những mốc meo trong buồng tắm, là những bọ mạt trong phòng ngủ phòng khách, bụi bặm trên màn cửa, trên những tấm thảm, và chúng là phấn từ những bông hoa ngoài vườn, những cây sồi cây thông ngoài công viên, dọc xa lộ… là hóa chất phân bón, dầu xăng ngoài garage, trong thành phố ô nhiễm.

 

Vậy thì bi giờ phải làm sao? Chẳng lẽ ta lại thu mình trong một nhà kính, không tiếp xúc với ngoại cảnh ngoại vật hoặc sống giữa biển khơi, sa mạc, núi cao. Phải kiếm cách mà đối phó chứ.

Xin đề nghị vài phương thức:

– Với chất gây dị ứng: chất nào mà ta có thể loại bỏ được như meo mốc, bụi bặm trong nhà thì quét dọn nhà cửa, lau rửa nơi có mốc meo…Với chất gây dị ứng từ không gian, thì tránh chúng đi mà nếu không tránh được thì giới hạn sự  tiếp xúc với chúng. Chẳng hạn phấn hoa thường có vào sáng sớm thì tránh ra ngoài vào giờ này, mang khẩu trang khi ra ngoài, lái xe cửa kính lên cao… Tránh voi chẳng xấu mặt nào.

– Ngoài ra nhiều người sau một thời gian tiếp xúc dần dần với chất gây dị ứng cũng trở thành thân thuộc với nhau, bớt khó chịu. Đây cũng là phương pháp phòng ngừa trong đó bác sĩ chích cho bệnh nhân một chút xíu chất gây dị ứng rồi tăng thêm liều lượng cho đôi bên trở nên thân thiện, sống chung hòa bình với nhau. Nó cũng tương tự như chuyện bà nói, nhà nghèo ăn ở bẩn thỉu thì họ cũng quen đi, ít bệnh tật. Công chúa đứt tay, thợ cầy lủng ruột đó mà.

– Nếu bà thấy dấu hiệu dị ứng quá phũ phàng dai dẳng gây khốn khổ thì đi bác sĩ khám bệnh và bs sẽ điều trị với dược phẩm ít gây ra ngầy ngật, buồn ngủ.

Cũng xin nói cho rõ là dị ứng là do một chất nào đó gây ra chứ không phải là virus. Virus có thể gây ra cảm lạnh với dấu hiệu tương tự dị ứng như là sổ mũi hắt hơi…

Chúc bà mọi sự bình an, sớm không còn bị dị ứng quấy rầy.

 

 

 

Comments are closed