Đái dầm.
Khi lên bốn tuổi, cứ một phần
ba trẻ em mắc bệnh đái đêm. Hai năm sau, số đó giảm xuống là một cho mười cháu;
tới 12 tuổi, một số rất ít là từ 1 trên 30 cháu bị đái dầm.
Giống như các rối loạn như
là ngủ trong khi đi (mộng du), ác mộng, đái dầm thường có nhiều hơn ở cháu
trai.Nói chung, số trẻ nam bị bệnh đái dầm là từ hai tới bốn lần con số bé gái.
Trong trường hợp rất hiếm tức
là 1 tới 2 phần trăm, đái dầm có thể được nghi do bệnh của cơ thể như nhiễm độc
đường tiểu tiện, nhưng trong đa số các trường hợp, nguyên nhân chưa được biết
rõ.Một số các nhà chuyên môn nghĩ rằng sự gia tăng đái dầm ở trẻ nam có thể xuất
phát từ việc là bé gái được huấn luyện để kiểm soát ở tuổi sớm hơn là ở cháu
trai.. Một số khác lại cho là xúc động gây ra đái dầm; một số rất ít lại không
phản ảnh sự thực- rằng nhiều bé nam lại được cha mẹ kể bệnh với các bác sĩ.
Nhưng ai cũng biết rằng đái
dầm đôi khi có tính cách gia truyền.Ngày nay, có thể có cách giải thích xem tại
sao lại như vậy.Vào năm 1995, một nhóm bác sĩ ở viện Danish Scientist tại
Institute of Medical Biochemestry tại Copenhagen khảo sát hệ thông gien của mười
một gia đình với tiền sử các cháu bé bị đái dầm từ năm lên bẩy.Họ thấy rằng có
một sự lầm lẫn của nhiễm thể 13 ở những bé bị đái dầm nhưng không bị bệnh này ở
bà con không bị đái dầm.Nếu di truyền không phải là nguyên nhân, nhiệm vụ mới là
tìm xem tại sao bệnh đái dầm có nhiều ở cháu trai hơn là cháu gái.